Trong số những con vật nuôi như chó, mèo, lợn, gà,… có lẽ lợn là vật nuôi được sử dụng với mục đích chính là mang lại giá trị kinh tế. Tuy nhiên, chúng cũng rất gần gũi và có những đặc điểm đáng yêu và ngộ nghĩnh riêng biệt. Đã bao giờ bạn quan sát con vật này tỉ mỉ và phát hiện ra những nét thú vị đó chưa? Hãy cùng Toplist tham khảo một số bài văn tả con lợn mà em biết trong bài viết sau.

Bài văn tả con lợn số 10

Nhà bác em có một trang trại lớn nuôi rất nhiều loài vật như: gà, vịt, chó, mèo…. trong đó, bác em nuôi nhiều nhất đó là con lợn. Những chú lợn béo tròn, hồng hào nhưng cũng rất ham ăn, ham ngủ. 

Trong trang trại của bác em có nuôi năm mươi con lợn. Ở mỗi chuồng có từ sáu đến tám con, con nào cũng hồng hào, béo tốt. Những chú lợn có màu trắng hoặc màu hồng nhẹ, trên đầu có hai chiếc tai rất lớn, miệng của chú lợn rất dài, và cũng rất rộng nữa. Lợn không có nhiều lông như gà hay vịt mà nó chỉ lưa thưa những sợi lông màu trắng, mà nếu không để kĩ sẽ không thể nhìn thấy.

Những chú lợn ăn rất nhiều, thức ăn của chúng chủ yếu là cám được chế biến từ cám gạo và nấu thêm với bèo tây. Ngày nào bác em cũng phải ra sông lấy rất nhiều bèo về, sau đó băm nhỏ trộn với cám để làm thức ăn cho những chú lợn. Hoặc bèo sống có thể trực tiếp cho lợn ăn cho mát ruột.

Sáu chú lợn trong một chuồng có thể ăn hết một nồi đầy những cám, khi được bác em cho ăn, những chú lợn sẽ tự động chạy ra tận máng để đợi ăn. Những chú lợn sẽ tranh nhau ăn,chú nào cũng ăn rất nhanh, rất nhiều, khi ăn còn phát ra tiếng sột soạt rất lớn. Trông những chú lợn ăn rất ngon miệng. Vì ăn nhiều nên những chú lợn cũng lớn rất nhanh, chỉ một thời gian ngắn không gặp thì những chú lợn sẽ to lớn hơn rất nhiều. Nếu được chăm sóc tốt thì thời gian xuất chuồng cũng nhanh hơn.

Không chỉ ăn nhiều mà những chú lợn cũng ngủ rất nhiều, ngoài thời gian ăn thì những chú lợn chỉ nằm ngủ hoặc đi lại chậm rãi trong chuồng. Nhìn dáng vẻ lười biếng của chú lợn em nghĩ chúng cũng không thích vận động nhiều. Hoạt động chính của lợn chỉ xoay quanh ăn và ngủ, không biết trông nhà như những chú chó, cũng không tự kiếm ăn được như những chú gà.

Tuy nhiên, lợn là loài vật rất hiền lành, ngoan ngoãn không khá phách hay làm chủ phiền lòng bao giờ cả.Khác với gà, lợn không đẻ trứng mà đẻ con. Một con lợn mẹ có thể đẻ từ ba đến năm con. Những chú lợn con có màu hồng phớt, chiếc mũi bé xinh trông rất dễ thương. Những chú lợn cũng rất hòa đồng, không tranh giành thức ăn với nhau,chúng cùng sống trong một chuồng rất đoàn kết.

Những chú lợn tuy không trung thành như chó, không bay nhảy linh hoạt như loài gà, cũng không chăm chỉ cần mẫn như trâu, bò. Chúng chỉ có hai hoạt động chính là ăn và ngủ. Tuy vậy, đây là con vật hiền lành, sống thân thiện không gây phiền toái cho ai, dáng vẻ của nó cũng rất dễ thương nữa. Từ sau lần thăm trang trại lợn nhà bác em, em thêm yêu quý những chú lợn hơn.

Bài văn tả con lợn số 5

Bà nội em có nuôi một chú lợn. Ngày bà mới bắt về, lợn chỉ bằng cái bầu con, bé bé xinh xinh, vậy mà giờ to bằng xô nuớc cỡ vừa, mọi người trong xóm ai cũng bảo lợn bà em nuôi khéo, nhanh lớn quá.

Thân nó dài chừng nửa mét và to hơn gánh nước nhà bà. Đi theo cái thân là cái bụng cồng kềnh và lê lết gần sát đất, đôi mông tròn mẩy và nở nang. Đầu nó to, nhìn giống quả bưởi da xanh nằm ngang, mặt ngắn ngắn, cái mõm dài, đầu mõm luôn ướt. Mắt lúc nào cũng ti hí mở he hé, chẳng xứng gì với đôi tai to nghểnh kia. 

Khi cử động vành tai lại rung rung. Hai cái lỗ mũi nhỏ giữa cái mõm dài như nắp sữa bò. Hai lỗ mũi chú lúc nào cũng chun chun, cái mũi ngửi thức ăn và đánh hơi rất giỏi. Mỗi đợt cám vào chỉ vài phút húp sụt sụt là chú đã làm hết bay cả máng. Chân to như bắp chân người lớn, chắc khỏe nâng đỡ lấy thân hình béo ú của chú. Đuôi không dài, thon thon như đôi đũa ăn, chóp đuôi có chùm lông phe phẩy đuổi tất cả mấy con ruồi nhặng phá quấy.

Em rất thích chú lợn của nội nuôi vì chú rất đáng yêu và thật ngộ nghĩnh. Mỗi khi về nội chơi, em chăm sóc chú lợn thật tốt để chú ngày càng to béo, khỏe mạnh.

Bài văn tả con lợn số 1

Nhà bác em có nuôi một con lợn. Mỗi lần về quê em thường theo bác ra xem cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và đáng yêu.

Bác có ý định nuôi lâu dài nên chọn giống lợn sề. Chú lợn tính đến nay đã được 6 tháng tuổi. Ngày mới bắt về chú chỉ nhỏ xíu nhưng giờ đã nặng tới 60 ki-lô-gam. Bác em thường xuyên cân chú để biết tình hình rồi chăm sóc cho tốt hơn. Chú lợn có màu khoang đen trắng, nổi bật trên đó là những hàng lông ngắn và cưng cứng, vuốt cảm giác hơi tê tê tay. Đầu chú nhìn như quả dưa hấu nhỏ, suốt ngày ngúc ngắc rất đáng yêu. 

Tai chú như 2 chiếc lá mít, mỗi khi cử động lại rung rung. Em để ý hai cái tai chú còn còn thể phe phẩy một cách rất ngộ nghĩnh. Đôi mắt chú nhỏ dài, màu đen nhánh như 2 hòn bi. Hai lỗ mũi nhỏ hồng  hồng suốt ngày khụt khịt, thỉnh thoảng lại hắt xì rất buồn cười. Chiếc mõm chú dài với hàm răng nhọn hoắt. Lúc mới mua về bác em còn phải nhổ răng nanh cho chú lợn khiến chú kêu ầm ĩ hết cả nhà. 

Thân hình chú tròn trịa, cái bụng căng tròn chùng xuống sát mặt đất. Mông chú đầy đặn, nở nang. Bốn chân chắc khỏe, vững chãi với bộ móng dày và cứng. Đuôi chú không dài lắm, suốt ngày ve vẩy đuổi ruồi, cuối đuôi có một chùm lông ngắn màu đen.Chú lợn rất ham ăn. Bác em rất mừng vì điều này, nói ham ăn thì chóng lớn. Mỗi khi nghe thấy có tiếng bước chân người đến gần là chú lại vùng dậy, nghển cổ kêu ụt ịt, cọ mõm vào thanh xà ở cửa chuồng lợn ra vẻ đòi ăn. 

Khi thức ăn đổ đầy vào máng ăn, chú vục mõm vào ăn ngon lành, vừa ăn vừa kêu ụt ịt ra chiều thích thú lắm. Bình thường chú chỉ ăn 2 bữa một ngày, sáng và chiều, thỉnh thoảng bác em cho chú ăn thêm rau muống. Chú rất thích ăn rau muống. Mỗi lần về quê em thường đi hái rau muống rồi vứt cho chú ăn. 

Chú ăn rau ráu một cách ngon lành làm em cũng thấy rất vui. Ăn xong chú lại lặc lè quay vào trong một góc rồi nằm xuống lim dim. Thỉnh thoảng có con ruồi hay muỗi nào bén mảng đến chú lại lấy đuôi phe phẩy đuổi đi. Buồn quá thì chú dụi đầu vào góc tường ủi ủi. 

Ngắm nhìn chú lợn đáng yêu trong chuồng là một sự thích thú của em. Em rất yêu quý chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của chú. Mỗi lần về quê em đều ra ngắm nhìn chú. Nhìn chú lớn lên mỗi lần là em lại cảm thấy rất vui. Một ngày nào đó chú lợn sẽ giúp cho kinh tế gia đình bác em khá lên. Điều đó khiến em càng thêm yêu quý chú hơn.

Bài văn tả con lợn số 9

Để cải thiện đời sống, nhà em có nuôi một chú lợn thuộc giống lợn lai. Em rất thích sự ngộ nghĩnh của chú.

Con lợn có màu da trắng hồng. Khi mới mang về, nó nặng chừng mười ki-lô-gam. Đến nay, mới ba tháng mà nó đã nặng gần sáu mươi ki-lô-gam. Chú lợn này có chiếc mõm dài trông thật ngộ nghĩnh. Trên mõm chú còn có hai lỗ mũi lúc nào
cũng ướt. Mõm lợn không ngớt cử động, lúc thi ủi phá, lúc thì táp thức ăn, lúc thì kêu eng éc. Hai tai lợn to bằng hai bàn tay em cụp xuống. 

Đôi mắt lợn thì lúc nào cũng ti hí… Thân lợn thon và dài. Em thường cho nó ăn no nên bụng chú lợn lúc nào cũng căng tròn. Cuối thân lợn có một cái đuôi be bé. Chót đuôi có một chùm lông trông như cây chổi cùn bé tí. Cái đuôi ấy luôn luôn phe phẩy để đuổi ruồi muỗi. Con lợn nhà em phàm ăn lắm. Mỗi lần mẹ em cho lợn ăn, nó uống cạn hết nước rồi mới ăn phần cái. Khi ăn, chiếc đuôi cứ ngoe nguẩy ra chiều mừng rỡ. 

Để cho lợn chóng lớn, mẹ em cho lợn ăn cám trộn với rau, với chuối, đôi khi còn thêm cả cá khô. Bố em thường tắm cho lợn trước khi cho nó ăn. Bốn chân lợn cao và chắc khỏe, nần nẫn những thịt. Con lợn nhà em dễ thương lắm. Mỗi lần em vuốt ve trên mình là nó nằm xuống ngay. Từ ngày nuôi lợn, gia đình em bận rộn thêm nhưng rất vui. 

Em thường giúp ba má chăm sóc lợn như cho lợn ăn, phụ dọn vệ sinh chuồng trại. Ba má em thường bảo: “Con lợn này mau lớn, chắc sẽ giúp gia đình ta giải quyết đỡ khó khăn về kinh tế . Em tin là như vậy.

Bài văn tả con lợn số 2

Con lợn giống nhà em nuôi nay đã được ba tháng rưỡi. Mới ngày nào đó, mẹ đưa từ trại chăn nuôi thị xã về, nó chỉ bằng quả dưa hấu lớn. Vậy mà nay đã xấp xỉ một tạ. Ai cũng khen con lợn sao mà chóng lớn thế!

Chú có một bộ lông trắng như cước lại được lớp da trắng mịn của giống nòi truyền lại làm nền, trông chú vốn đã trắng lại càng trắng hơn. Nhìn từ xa, chú giống như con bạch mã non vài tháng tuổi. Mỗi lần sục vào máng cám ăn y như một ống hút khổng lồ làm sôi lên những bọt nước như bong bóng của những cơn mưa mùa hạ, Chỉ một thoáng, máng cám đã nhẵn thín như ai chùi.

Cái bụng của chú mới bệ vệ, nặng nề làm sao! Từ máng cám đến góc chuồng chỉ độ ba sải tay của em mà chú phải ì à ì ạch một lúc sau mới lết tới được, rồi ngã bịch xuống nền chuồng, mũi miệng thi nhau thở. Những lúc như thế, nhìn đôi mắt của nó toàn lòng trắng cứ đờ đẫn ra y như chú đang ở trạng thái phê phê, thật buồn cười. Còn hai cái tai thì như hai cái lá mít phất qua phất lại như cám ơn mọi người cho chú chén những bữa no say mãn nguyện như thế. 

Mỗi lần đi học về, em không quen ra vườn cắt rau đem vào cho chú một ôm to tướng. Chú vừa nhai rào rào vừa ve vẩy cái đuôi bông lau có vẻ thích thú lắm. Chỉ còn một tháng nữa là xuất chuồng, mẹ bảo: “Con ráng phụ chăn lợn cho chóng lớn, mẹ sẽ mua cho con đôi bông tai đeo cùng chúng bạn vào dịp sinh nhật tới”. Nói vậy thôi, chứ em sẽ cố gắng phụ mẹ để mẹ đỡ vất vả.

Em rất yêu quý chú lợn nhà em, em mong chú lớn thật nhanh và khỏe mạnh để đến ngày làm tăng thu nhập kinh tế cho gia đình em.

Bài văn tả con lợn số 8

Vốn sinh ra trong một vùng nông thôn nên em không mấy lạ lẫm gì với những vật nuôi ở nông thôn. Được chăm sóc được tự tay chăm bẵm những con vật đó cảm giác của em thật là hạnh phúc và cảm thấy mình đã thật sự lớn. Lợn là vật nuôi mà nhà em nuôi nhiều nhất, mà nó cũng là con vật mà em cảm thấy đáng yêu nhất.

Lợn là con vật mà từ khi bé tới lớn nhắc tới ngẫu nhiên người ta áp đặt cho nó vẻ đáng yêu. Bất kể những ai hơi mập một chút cũng được gọi một cách đáng yêu là Heo. Nhà em nuôi cả lợn đẻ và lợn thịt. Mẹ em hay gọi lợn đẻ là lợn nái. Từ khi nhìn từ bề ngoài người ta cũng thấy sự khác biệt giữa chúng đặc biệt là màu da và dáng vẻ của chúng.

Chú lợn nái có đôi tai to, to bằng hai bàn tay người lớn, nó cứ úp vào khuôn mặt của chúng, mà tai lợn nái cũng khác. Nó có những ô màu đen và nâu đan xen chẳng khác gì mặt của chúng dính nhọ nồi. Có đôi lúc em thích, quen gọi nó là Nhọ Nồi, một cái tên mà không phải con lợn nào cũng được đặc ân gọi. Hai mắt của nó bé tí xíu mà lại có hình dẹt, mắt nó lúc nào cũng giống như đang buồn ngủ. 

Chiếc mũi lớn hồng hào và ươn ướt, mỗi khi không có thứ gì ăn nó lại ủi những rơm rác có ở trong chuồng lên như tìm kiếm thứ gì đó. Miệng nó thì rộng với những chiếc răng sẵn sàng nhai ngấu nghiến bất kể thứ gì chú ta gặp. Thân hình của chú cũng không khác gì những chú gấu. Vì nó là lợn đẻ cho nên nó cứ ì à ì ạch, khịt khịt mũi mà mắt ánh lên vẻ háo ăn. 

Không những thế, cứ lúc nào đói nó kêu ré lên như để đòi bà chủ hoặc ông chủ rằng tới giờ ăn của tôi rồi đấy. Còn bình thường nó kêu lên một âm thanh vô cùng đáng yêu: ụt ịt ụt ịt. Lông của chú óng mượt và khá thưa và đôi chỗ trên lưng thì cũng loang ra những màu y hệt như vậy, nhìn thật là ngộ. Chú luôn luôn trong trạng thái ì ạch nhưng cũng thấy thật đáng yêu.

Chú ăn tất cả những gì mà tôi cho, ăn rau lang ăn rau muống, có khi quẳng cả khoai lang sống nó cũng ăn một cách ngon lành. Chú lợn luôn tạo ra những thứ mà mỗi khi ngắm nhìn nó thì cũng có thể nằm cười lăn cả ngày. Nó quả thật là một con vật đáng yêu mà cũng thật hữu ích. Nó là lợn mẹ cho nên sẽ cho ra đời những chú lợn con mập mạp đáng yêu giống như nó.

Bài văn tả con lợn số 7

Hè nào, em cũng về quê thăm bà ngoại. Nhà bà có nuôi một con lợn rất dễ thương đã được 5 tháng.

Ngày mới bắt về, chú chỉ bằng trái bầu lớn, mà bây giờ chú đã bằng xô nước, nặng gần 50 ki-lô-gam. Nổi bật trên nước da hồng hồng là bộ lông trắng như tuyết. Đầu chú giống như trái dưa hấu hơi dẹp về phía trước. Hai tai chú giống như hai lá mít. Mỗi khi chú cử động vành tai lại rung rung. Đôi mắt màu đen nhỏ như hai hòn bi lúc nào cũng híp lại. Hai cái lỗ mũi nhỏ nằm giữa cái mõm dài và dày như nấp lon sữa bò.

Hai lỗ mũi chú lúc nào cũng động đậy, cái mũi chú ngửi thức ăn và đánh hơi rất giỏi. Mình chú tròn và dài khoảng một mét. Cái bụng cồng kềnh và xệ gần sát đất, mông căng tròn và nở nang. Bốn chân to như bắp chân người lớn, chắc khỏe để nâng đỡ thân hình mập ú của chú. Mỗi chân lại có bốn móng, ở phía dưới là lớp thịt đệm giúp chú đi lại dễ dàng hơn. Đuôi chú không dài lắm, chóp đuôi có chùm lông như cây chổi chà phe phẩy đuổi tất cả bọn ruồi quấy phá. 

Mỗi lần nghe tiếng chân quen thuộc của bà em, lợn biết ngay có người mang thức ăn đến liền đi lại quanh chuồng như rất mừng rỡ. Chú hít mũi, đánh hơi khịt khịt, đôi mắt ti hí cứ nhìn chằm chằm vào máng thức ăn trông thật đáng yêu. Ngay sau đó chú sục ngay mõm vào máng và ăn một cách ngon lành. Sau khi ăn no, chú đi một cách nặng nề và nằm ịch ngay ở góc chuồng, thở phì phò, bụng phình to hạ xuống, mắt lim dim. Thỉnh thoảng chú lại hất đuôi lên xua ruồi muỗi.

Em rất yêu và thương chú lợn của ngoại nuôi vì chú thật đáng yêu và có những hành động thật ngộ nghĩnh. Em tự nhủ mỗi khi về quê ngoại chơi, được chăm sóc chú lợn thật tốt để chú ngày càng to béo, khỏe mạnh, đó cũng là niềm vui của mình.

Bài văn tả con lợn số 4

Những con vật gắn với nhà nông thì có rất nhiều con vật. Mỗi con có một lợi ích riêng một đối với người dân. Nhưng trong số đó, con vật mà tôi yêu thích nhất có lẽ đó chính là con lợn.

Tuần trước bố tôi có mua một con lợn làm giống về. Con lợn nhìn rất đẹp. Chú có một bộ lông trắng như cước lại được lớp da trắng mịn của giống nòi truyền lại làm nền, trông chú vốn đã trắng lại càng trắng hơn. Nhìn từ xa, chú giống như con bạch mã non vài tháng tuổi. Mỗi lần sục vào máng cám ăn y như một ống hút khổng lồ làm sôi lên những bọt nước như bong bóng của những cơn mưa mùa hạ. 

Mỗi khi nó ăn nó uống cạn phần nước rồi mới ăn phần cái. Khi ăn chiếc đuôi của nó cứ ve vẩy, bố nói nó làm như thế để đuổi ruồi muỗi. Bốn chân lợn chắc khỏe và cao nần nẫn từng tầng thịt một. Mỗi khi được tắm chú thích lắm mặt cứ hướng về chiếc vòi mồm thì mở ra để được uống nước nữa. Lúc đó nhìn chú thật là thích.

Để cho lợn mau lớn nhà tôi còn cho nó ăn trộn cám với rau chuối và cả bèo tây nữa. Khi nó ăn, chỉ một thoáng, máng cám đã nhẵn thín như ai chùi. Cái bụng của chú mới bệ vệ, nặng nề làm sao! Từ máng cám đến góc chuồng chỉ độ ba sải tay của em mà chú phải ì à ì ạch một lúc sau mới lết tới được, rồi ngã bịch xuống nền chuồng, mũi miệng thi nhau thở. Những lúc như thế, nhìn đôi mắt của nó toàn lòng trắng cứ đờ đẫn ra y như chú đang ở trạng thái của người say rượu thật buồn cười. 

Còn hai cái tai thì như hai cái lá mít phất qua phất lại như cám ơn người đã cho chú chén những bữa no say mãn nguyện như thế. Cái lỗ mũi dài, ươn ướt như người bị cảm cúm. Mõm lợn không ngớt cử động, lúc thì ủi phá, lúc thì kêu eng éc… Thân chú to và rất dài. Vì được chăm sóc cẩn thận nên cái bụng chú lúc nào cũng căng tròn, đầy những thịt. Nước da màu hồng nhạt, đẹp như màu hoa đào những ngày xuân.

Cái bộ chú ăn mới thô tục làm sao! Nếu đã quá bữa mà chưa cho chú ăn thì chú sẽ kêu thật ầm ĩ cho đến khi nào có người cho ăn mới thôi. Mỗi lần ăn thì chú ăn lia lịa, cám, cháo, lá môn… dính trên mõm không biết bao nhiêu mà kể. Tôi rất yêu chú lợn này, mỗi khi rảnh rỗi tôi thường giúp bố băm bèo cho lợn mau lớn, mỗi khi nhìn chú lợn tôi cảm thấy như được vui hơn rất nhiều.

Bài văn tả con lợn số 6

Cách đây hơn một năm, mẹ em có bắt về một chú lợn con về nhà để nuôi. Đó là một chú lợn con màu hồng trông rất dễ thương và em đặt tên của chú là “Ủn Ỉn” bởi vì suốt ngày chú chỉ kêu: “Ụt ịt, ụt ịt” nghe mới đáng yêu làm sao.

Ủn Ỉn khi mới được mẹ em mang về còn bé lắm, trông chú chỉ to hơn quả dưa hấu dài một chút. Lúc đó Ủn Ỉn mới chỉ được khoảng 5 cân, nên còn bé lắm. Trên người chú được khoác một chiếc áo màu hồng nhạt và điều đặc biệt ở chú lợn này là trên mông của chú còn có một chấm đen trông rất ngộ nghĩnh và đáng yêu. Đó cũng chính là đặc điểm để em phân biệt được Ủn Ỉn so với những chú lợn khác.

Trên thân hình tròn dài giống quả dưa ấy là một cái đầu nhỏ xinh, với đôi tai lúc nào cũng vểnh lên như đang muốn hóng chuyện gì đấy, còn đôi mắt thì lúc nào cũng đen láy và mở to tròn. Điều đặc biệt của chú lợn này là chú có một cái mõm rất dài. Cái mõm đó có một công dụng rất đặc biệt là có thể chũi thức ăn ra để ăn, trông rất tiện lợi.

Cùng trên thân hình đáng yêu ấy của Ủn Ỉn là một cái đuôi nhỏ xinh, lúc nào cũng xoắn lại như sợ ai tóm lấy. Bốn chiếc chân thì thon nhỏ và những bộ móng tù tù nhưng lại rất chắc chắn. Đến bây giờ, Ủn Ỉn đã được hơn 30 ki-lô-gam rồi, thân hình chú to và vạm vớ. Sức ăn của chú cũng tăng lên gấp nhiều lần so với những ngày lạ lẫm khi mới về nhà.

Bây giờ, Ủn Ỉn như là bá chủ trong chuồng, đến bữa cơm, Ủn Ỉn sẽ cùng cất tiếng kêu để gọi những chú lợn khác hãy tập trung ra ăn. Mỗi lần nhìn Ủn Ỉn ăn, trông thật là buồn cười bởi lúc nào chú cũng chúi cái mũi nhỏ xinh của mình vào chậu thức ăn như để ngửi ngửi và rồi sau đó thì lại đánh chén ngon lành.

Em rất thích chú lợn nhà em, chú không chỉ là một con vật nuôi trong gia đình, mà hơn thế nữa, chú còn là một con vật đã được chính mẹ và em chăm sóc cho từ khi còn bé đến lúc trở thành một chú lợn to lớn và trưởng thành nữa.

Bài văn tả con lợn số 3

Nhà em có nuôi nhiều con vật như gà, chó, mèo, trâu, lợn, vịt, ngan,… Mỗi con đều có một đặc điểm riêng biệt dễ nhận ra. Tuy nhiên em vẫn thích được ngắm nhìn những chú lợn ăn no nằm mát ở trong chuồng, chẳng được đi đâu hết.

Nhà em làm nhiều chuồng để nuôi lợn: lợn đẻ, lợn lấy thịt. Riêng có một chuồng lợn lấy thịt thì chỉ có một con. Suốt ngày chú ta chỉ có ăn và ngủ, rồi lại thong dong đi dạo ở trong chuồng. Chú lớn này là con của chú lợn đẻ ở chuồng khác. Chú ta đã được 5 tháng tuổi nên khá chững chạc. Chú lợn màu trắng, có bộ lông nhạt cũng màu trắng, khi chú được tắm thì chẳng mấy chốc mà người chú khô rất nhanh. 

Da của chú hồng hào, vì đang ở giai đoạn trưởng thành và phát triển. Đôi mắt của chú to và tròn, có màu xanh xanh, mỗi khi chú đói, đôi mắt lim dim và cứ nhìn ra bên ngoài. Những lúc chú ăn no thì đôi mắt híp lại dường như là buồn ngủ. Cái đuôi của chú ngắn tũn, chỉ bằng một gang tay của em. Tuy nhiên cái đuôi này lại giúp ích cho chú rất lớn trong việc xua đuổi ruồi muỗi hằng ngày.

Bốn cái chân của chú khá to và chắc chắn, chú bước đi rất nhanh ở trong chuồng. Chú lợn này nặng tầm 25 ki-lô-gam, và mẹ bảo là chú đang trong giai đoạn lớn rất nhanh. Chú ăn cũng rất nhiều, mỗi lần mẹ phải cho chú ăn một nồi cám rất to mới no. Nếu không no thì chưa đến giờ ăn chú đã kêu lên ầm ĩ cả chuồng rồi. Chú ăn rất nhanh, cứ chìa cái mõm vào nồi và ăn, chẳng ngẩng đầu lên. Mỗi khi ăn xong, cái bụng chú lại căng tròn và chú nằm duỗi cẳng ra. Rồi cứ thế chú lại chìm vào giấc ngủ. 

Cứ ngày lại qua ngày, chú lớn nhanh như thổi. Và đến một thời gian nào đó chú lại được xuất chuồng, làm tăng thu nhập cho gia đình em. Em rất thích ngắm nhìn chú mỗi khi đi học về, thật an nhàn và ngộ nghĩnh.

Trả lời